5/16/17

HƯƠNG THẦM NGÀY XƯA


CA CẢNH VỚI 4 NHÂN VẬT.
Nghi lúc già
Nghi lúc trẻ.
Hiển - người yêu Nghi
Nam - cháu nội Nghi.
Giả định SK là căn phòng riêng của Nghi, ngoài cửa sổ là cây hoa bưởi. Nghi lúc này đã già, đang xem tivi, và vô tình, bài hát Hương Thầm vang lên. Hai nhân vật đóng vai Nghi và Hiển lúc trẻ thể hiện bài nhạc cùng nhóm múa.
NHẠC
Khung cửa sổ hai nhà cuối phố
Chẳng hiểu vì sao không khép bao giờ.
Đôi bạn ngày xưa học chung một lớp
Cây bưởi sau nhà ngan ngát hương thơm. 



Giấu một chùm hoa trong chiếc khăn tay.
Cô bé ngập ngừng sang nhà hàng xóm
Bên ấy có người ngày mai ra trận,
Bên ấy có người ngày mai đi xa.
Nào ai đã một lần dám nói.
Hương bưởi thơm cho lòng bối rối.
Cô bé như chùm hoa lặng lẽ.
Nhờ hương thơm nói hộ tình yêu.
Hai người chia tay sao chẳng nói điều chi?
Mà hương thầm theo mãi bước người đi?
Hai người chia tay sao chẳng nói điều gì?
Mà hương thầm vương vấn mãi người đi!
(Nhân vật Nghi lúc già có thể xuất hiện từ giữa bài hát, có thể từ cuối bài, tùy theo dàn dựng. Bà xem bài hát và xúc động. Nhạc out... đờn cổ rao)
NGÂM THƠ
NGHI                             - 4 chục năm dài như bóng câu
                   Lòng sao như vẫn thuở ban đầu
                   Một chút hương thầm không gói kín
                   Vẫn còn thơm mãi đến ngàn sau ...
CHÁU        - (vào) Nội ơi, cây bưởi nhà mình năm nay trổ bông nhiều ghê vậy đó, con định ... Ủa, nội sao vậy ?
NGHI          - Nội ... nội có làm sao đâu ?
CHÁU        - (Nhìn lên tivi) Bắt quả tang rồi, đây là lần thứ hai con thấy nội khóc khi xem bài hát này. Có gì lạ lạ ở đây nè ... Khung cửa sổ hai nhà cuối phố, chẳng hiểu vì sao, không khép bao giờ ... Khung cửa sổ, cây bưởi trước hiên nhà ... và căn nhà đối diện ... Nhưng nội ơi, (lối) căn nhà đối diện quanh năm then cài cửa đóng, khung cửa sổ nhà bên kia đã im lìm khép kín từ lâu rồi mà ?
NGHI          - Bởi vì người con trai năm xưa ra đi đã vĩnh viễn nằm lại nơi chiến trường khói lửa. Để cây bưởi sầu tư bên khung cửa sổ đã bao mùa hoa nở giữa thương ....
VỌNG CỔ
                   4. ... chờ. Người đã trắng tóc chờ mong nhưng cây vẫn xanh nguyên tình yêu thuở ngây khờ. Một thời tung tăng cùng hái hoa, bắt bướm, đôi bạn láng giềng ríu rít như đôi chim non. Rồi khi mái tóc thề vừa chấm ngang lưng, có kẻ chợt nhận ra con tim mình đổi khác. Bỗng chợt tìm nhau qua mắt nhìn len lén, bỗng gọi tên nhau mà nghe xao xuyến trong lòng./.
CHÁU        - Hay quá, vậy là ... nội và người ở căn nhà bên kia đã từng có một thời gắn bó. Không những vậy mà ... nội và người ấy đã yêu nhau !
NGHI          - Thằng chó con. Cái thuở ban đầu ấy, nội chưa biết tình yêu là gì đâu con. Lúc đó, nội mới 20 tuổi mà.
CHÁU        - Ha ha, nội gạt con. Con mới 18 tuổi nè, mà con đã có tới ... 2 cô bạn     gái rồi đó.
NGHI          - Có bạn gái, không có nghĩa là đã biết tình yêu là gì. Các con thời nay, đã khác xa cái thời của nội.
CHÁU        - Sao lại khác hả nội ? Tình yêu, chẳng phải là mình thích một ai đó, mình theo đuổi, mình chinh phục, rồi mình hẹn hò sao ? Vậy chứ ngày xưa, nội và người ấy đã hò hẹn như thế nào ?
NGHI          - Hẹn hò ư ? Nội và người ấy đã hẹn hò như thế nào ? (Nhạc chuyển hồi tưởng, ánh mắt Nghi xa xăm, như nhìn thấy quá khứ hiện ra trước mắt. Từ một góc SK, Hiển và Nghi thời trẻ ra. Giả định không gian là khu vườn nhà buổi tối, Hiển và Nghi lần dò ra, đèn tối dần, chỉ pholo bà nội một lúc rồi tắt hẳn)
HIỂN          - (từ hậu trường) Nghi ơi, nhanh lên đi. Đêm nay đom đóm nhiều quá, Hiển sẽ bắt thật nhiều đo đóm để đầy cả bàn học cho Nghi, tha hồNghi ngắm. Cha, con đom đóm kia to quá ! (Hiển vụt chạy đuổi theo một con đom đóm. Nghi bước theo sau, chợt vấp té. Nhưng Hiển quyết bắt cho được con đóm đóm nên chưa kịp quan tâm tới Nghi)
NGHI          - Ui da !
HIỂN          - Nghi sao vậy ? Có sao không ? A, bắt được rồi ! (Hiển nắm chặt con đom đóm trong tay, chạy vụt về, thấy Nghi ngồi quay mặt đi chổ khác)
HIỂN          - Nghi vấp té hả ? Có sao không ? Hiển xin lỗi ...Tại vì ... Hiển muốn bắt con đom đóm to này cho Nghi nè ...
NGHI          - Không thèm !
HIỂN          - Thôi mà, giận dai quá ! (Hiển nhìn Nghi không biết nói gì. Anh chợt       đặt con đom đóm vừa bắt được lên mái tóc Nghi rồi trố mắt nhìn) Trời ơi ! ...
NGHI          -(quên cả giận) Gì vậy ? Sao ... Hiển nhìn Nghi dữ vậy ?
HIỂN          - Ơ ... không có gì ! Tại Hiển vừa mới thấy .... đôi mắt của Nghi đang lung linh muôn ngàn vì sao sáng, và mái tóc của Nghi cũng đang lấp lánh, lung linh ngàn tia sáng dịu ...
SƯƠNG CHIỀU
                   ...dàng, huyền hoặc liêu trai
Như tự chốn cung trời, một nàng tiên vừa hạ thế
Hiển chợt ngẩn ngơ, tưởng như mình đang ... chiêm bao.
NGHI          - (nói dặm) Hiển kì quá ! Giả bộ chọc người ta, đánh trống lảng để người ta hết           giận chứ gì. Nghi không chơi với Hiển nữa ...      
                   (Ca tiếp) Trời đêm nay, gió như lượn vòng quanh đây
Vườn cây lắc lay, hát ca hay chuyện trò mà mê say ?
Sâu trong hương đêm, Hiển có nghe không ? Là … mùi hương hoa bưởi
Cây bưởi trước sân nhà, đã trở mình nở chùm đầu tiên.
HIỂN          - Đêm vẫn là đêm, sao đêm bỗng dịu kỳ ?
Hình như, có ánh sao nào vừa rơi như ánh chớp
Thắp sáng tim ta, cháy bừng một tình cảm gì thiết tha ....
NGHI          - Hiển nói gì mà Nghi không hiểu gì hết. Cái này tặng Hiển nè, Nghi vô nhà đây ! (Cô gái dúi vào tay Hiển chiếc khăn tay rồi vụt chạy, Hiển ngẩn ngơ nhìn theo)
HIỂN          - Chiếc khăn tay với chùm hoa bưởi trắng. Hiển chưa nói, mà Nghi đã biết rồi sao ? Nghi ơi, (anh la lớn) ngày mai này Hiển đi bộ đội rồi, Nghi biết phải không Nghi ........(nhạc vô đuôi Lý con sáo, trở về thực tại)
NGHI          - (bốn câu cuối lý Con sáo)
Hai người chia tay sao chẳng nói điều đi
Mà hương thầm vương vấn mãi người đi
Bước quân hành nhẹ tênh như gió mây
Bởi có tình yêu nâng bước chân anh từ đây ..
CHÁU        - Có phải người trai năm xưa đã ra đi với một niềm tin dời non lấp bể.     Và nội cũng đã tiễn bước người đi bằng một trái tim rực lửa yêu ...
VỌNG CỔ
                   4... đời. Không ai nghĩ chuyện chia tay là "cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi". 40 năm qua sống cùng hoài niệm, chắc cũng đôi lần nội nuối tiếc giấc mơ xưa. Mối tình đầu trong sáng, ngây thơ, nếu không vì chiến tranh ắt đã thành mộng đẹp. Con hiểu vì sao nội lặng thầm rơi nước mắt, mỗi khi nghe bài hát của tim mình.
NGHI          - (dặm) Mỗi lần nhớ lại cái đêm cuối gặp nhau, nội vẫn còn giận mình, vì đã không đứng lại thật lâu, không để anh cầm tay, hay hôn lên suối tóc. Nên tình yêu cuối cùng còn lại, vẫn chỉ lặng thầm như một mùi hương ...    
NAM          - Vậy mà 40 năm qua nội vẫn không quên ? Sao nội không mở cửa trái tim mình để đón một tình yêu khác ? Nội không nghĩ là ... mình đã hoài phí cả một cuộc đời sao nội ?
NGHI          5- Có những người có thể có nhiều tình yêu trong đời, nhưng cũng có những trái tim chỉ một lần rung lên nhịp đập ân tình. Cả quãng đời tuổi thơ, nội và người ta như bóng với hình. Vì đất nước quê hương anh dấn thân, gánh vác và ngã xuống cho đời vang mãi những khúc ca. Nội không đành lòng cất giấu kỉ niệm xưa, tình dẫu không thành vẫn thuộc về anh duy nhứt. Cũng may phật trời còn thương xót, nội có ba con an ủi kiếp cô phòng.
NAM          - Con biết, ba con chỉ là con nuôi của nội ..
NGHI          - ... và là con một người bạn chiến đấu của .. người ta. Người ấy cũng đã hy sinh vào năm đó.
NAM          6- Nội ơi, con và nội tuy cách nhau hai thế hệ, nhưng sống dưới một mái nhà với tình cảm thiêng liêng. Vậy mà nghe chuyện của nội sao          cứ ngỡ như mơ, cứ ngỡ như huyền thoại từ đâu xa xôi lắm. Tình yêu của người xưa, kể nghe thật lạ, đằm thắm, dịu dàng mà bền chặt vô song. Duyên trăm năm - dù đứt đoạn, tình một thuở - còn vương hương nồng.
NGHI          - “Trăm năm tình cũ lìa không hận”
Vườn cũ hương xưa vẫn ấm nồng
NAM          - Thương sao cái thuở ban đầu ấy,
Cho con cảm nhận vẹn tròn hai chữ “tình yêu”./.
NGHI          - Nội rất vui khi con đã hiểu ra điều đó. Điều quan trọng, không phải là ta có bao nhiêu tình yêu trong đời, mà là ... ta có được bao nhiêu tình yêu đúng nghĩa tình yêu.
NAM          - Nhưng sao con vẫn thấy xót xa cho nội, cả một đời, đúng là "nghẹn lời thương, đỏ mắt chuyện tương phùng" ....
NGHI          - Không đỏ mắt đâu con. Tối qua, nội nằm mơ thấy ông về, ông đã ...cầu hôn với nội. Xa cách bao năm, rồi cũng có một ngày, nội và ông đoàn tụ !
NAM          - (thảng thốt) Nội ? …. Nội ơi .... (nhạc cao trào dằn mạnh và chuyển vào điệp khúc của Hương Thầm, nếu có thể, dựng theo kiểu nào đó, để Nghi lúc già bước lên bục phía trên để gặp lại chàng trai, và khi hai người nắm tay trở xuống trung tâm SK thì Nghi trẻ lại (dùng nhóm mùa che để đổi người), hai người sẽ trụ giữa SK cùng nhóm múa)
Nào ai đã một lần dám nói.
Hương bưởi thơm cho lòng bối rối.
Cô bé như chùm hoa lặng lẽ.
Nhờ hương thơm nói hộ tình yêu.
Hai người chia tay sao chẳng nói điều chi?
Mà hương thầm theo mãi bước người đi?
Hai người chia tay sao chẳng nói điều gì?
Mà hương thầm vương vấn mãi người đi!
  


No comments:

Post a Comment