6/6/13

BẾN NƯỚC NGŨ BỒ - PHẦN 4



CẢNH BẾN SÔNG


LIÊM          - Nàng đã vì ta mà sa vào tay giặc, hận một nỗi thân mang trọng trách, không thể liều mình cùng lũ sói lang. Ta phải làm sao để tháo cũi sổ lồng ? Không để lụy cho thân bồ liễu ? Hỡi ơi thuở trời đất nổi cơn gió bụi, để khách má hồng phải nhiều nỗi truân …
VĂN THIÊN TƯỜNG
                   … chuyên, nàng Trinh ơi !
Chạnh thương nàng, mà bồi hồi trong tim.
Nàng như nắng ấm, như làn gió dịu êm.
Ai xui mình hạnh ngộ giữa điêu linh
Để tơ vương mà không dám trao tình ?
Một thân trai, tang bồng nặng gánh
Kiếm thép mài trăng, nỗi hờn căm buốt lạnh cả tâm hồn (dứt nhạc)

(rút kiếm múa một cách giận dữ quyết liệt, tùy theo ý đồ đạo diễn mà vừa múa vừa ngâm hoặc múa hết một bài rồi mới ngâm)
Giang sơn gặp lúc vận cùng
Cháu tiên hóa cú, con rồng hóa giun
Anh hùng thao túng càn khôn
Đòi người phải trả núi sông cho mình. (chuyển sang động tác nhẹ nhàng, uyển chuyển)
(ngâm) Bán sinh phong cốt lăng tằng thậm
Nhất phiến nhu hoài chỉ vị khanh
Nàng Trinh ….. (như một giấc mơ, Trinh xuất hiện trong ánh sáng pholo thứ hai, ngâm lại hai câu thơ vừa rồi theo tiếng Nôm)
TRINH       -  (ngâm) Nửa đời sương gió ngang tàng
Trái tim mềm chỉ vì nàng đấy thôi….
LIÊM          - Nàng Trinh !
TRINH       - Lê tráng sĩ !
(vào tiếp Văn thiên tường)
LIÊM           - Gặp nàng thân .. liễu yếu, mà chí tợ nam nhi
TRINH         - Mượn mái chèo khuấy nước chọc trăng
Mượn lau thưa làm nổi gió liễu Chương Đài
Có hẹn nhau chăng ? Bến Ngũ Bồ tương kiến ?
LIÊM           - Vì ta nàng phải lụy
Tử biệt sinh ly – liệu còn dám xem thường ?
TRINH         - Tử biệt sinh ly – liệu còn dám xem  thường ?
LIÊM           - Một phút giao tình, nếu ngàn thu vĩnh biệt
Thẹn nhục này, muôn thuở sẽ khôn nguôi ./.
TRINH         - Chàng ơi có sá gì đâu một cành hoa trong thời bão loạn. Đất nước còn – không còn em vẫn được, đất nước không – em có cũng như ….
VỌNG CỔ
                    5… thừa. Chàng ra đi, bến Ngũ Bồ giang sẽ thủy chung chờ đợi buổi quay về.
LIÊM           - Ta trở lại – nhất định là trở lại, đầu rợp bóng tinh kỳ, miệng hát khúc hoan ca. Ta trở về - muôn đoàn quân nghĩa theo ta, đuổi giặc chạy, xây cao đài chiến thắng.
TRINH         - Bên này sông thiếp từng đêm khấn nguyện, cho chí vượt trời cao, gió lộng căng buồm.
                    TRĂNG THU DẠ KHÚC
LIÊM           - Phút giây tiễn biệt xin cùng nhìn nhau để khắc sâu
Hình bóng đôi mình, trong đáy mắt ân tình
Đôi trời ngăn cách ta bỗng lo âu
Cánh hoa trôi dạt giữa đời bể dâu biết ra sao ?
TRINH         - Chàng vượt sông sâu, nơi bến Ngũ Bồ
Đêm đêm thiếp đợi dẫu ngàn sương gieo trắng tóc lau.
LIÊM           6. Ngày trở về cùng vai kề, bóng sánh,
TRINH         - Tay cầm tay mặt nhìn mặt song song.
LIÊM           - Nàng nghiêng xiêm múa hát dưới trăng lồng,
TRINH         - Chàng vỗ kiếm phú lời thơ ngạo nghễ.
LIÊM           - Xong chuyện nước non kinh bang, tế thế …
TRINH         - Sẽ vui buổi đoàn viên phu phụ vẹn niềm.(xề) Lòng em theo với lòng chàng…
LIÊM           - Lòng ta hòa với lòng nàng từ đây.
TRINH         - Đất nước còn, không còn em vẫn được,
Đất nước không – em có cũng bằng không ./.
                       (đèn xuống và Lê Liêm ra) 


CHUYỂN CẢNH DOANH TRẠI GIẶC MINH




TRINH       - (giật mình tỉnh giấc mơ màng) Lê Liêm ! Một giấc mơ thật đẹp. Nếu hai ta không sinh trong thời loạn, thì giấc mơ kia phải đâu ảo mộng xa vời ? Ôi những ước mơ bình dị, biết bao giờ kết trái đơm hoa. (nhạc lý con sáo) Bao giờ ta gặp lại ta, giờ đây đơn lạnh riêng ta một mình…
4 CÂU ĐUÔI LÝ CON SÁO
                        Biết bao giờ ta trông thấy ta, cho nắng xuân ấm lên màu hoa
Biết bao giờ ta trông thấy ta, cho bóng trăng lồng bóng cùng hoa ..
BẠCH        - Trinh, Trinh ơi !
TRINH       - Kìa, anh Bạch ! Anh … (nhìn áo) anh theo giặc rồi sao ? Không, anh đi đi, anh không phải là anh Bạch của tôi !
BẠCH        - Trinh, anh đến đây cứu em mà, em đừng la lớn.
TRINH       - Cứu em ? Cứu em bằng cách này ư ? Không, tôi không cần, anh đi đi …
BẠCH        - Trinh  ..?
TRINH       - Anh có biết không ? Ngày anh đi, cha bấm đốt tay chờ đợi, một năm tròn vắng bặt tăm …
NGỰA Ô NAM
….hơi, một năm tròn thương nhớ khôn nguôi
Lo lắng cho anh, tác bạc thêm nhiều vì thức trắng thâu canh,
Thân già ngày một héo hon.
Cha chỉ mong ngày anh quay trở lại,
Đem tài trai mà bồi đắp san hà,
Cha cũng mãn nguyện lúc tuổi già.
Nhưng đâu ngờ nơi xứ lạ trời xa, anh sa ngã bê tha.
Giờ lại khoác lên chiếc áo Minh triều, ôi nhục nhã thêm nhiều
Vì bạc vàng, hay vì danh lợi ? Mà anh phản bội quê hương ?
BẠCH        - Trinh ơi anh biết mình đã nông cạn, u mê làm rơi chí nam nhi trong tầm thường lạc thú. Nhưng anh đâu phải là chiếc là rơi không biết đâu nguồn cội quay …
VỌNG CỔ
                   4…. về. Dù anh không phải là thân tùng bách kiên gan, sừng sững ngang trời. Thì cũng quyết không yếu hèn như loài cỏ dại, không gục mặt cúi đầu dưới gót xâm lăng. Phải, anh đã sai khi đánh mất niềm tin, anh đã sai khi nửa đường bỏ cuộc. Việc lớn non sông không cùng chung vai gánh vác, thì chút tình riêng, anh sẽ cố chu toàn.
Trinh ơi, em đừng vội nhìn bên ngoài mà hiểu lầm anh. Chiếc áo này … chỉ là chút kế mọn, để anh dễ dàng lẻn vào đây thôi.
TRINH       - Anh Bạch, anh nói thật ? (ôm lấy anh) Nhưng anh vào đây làm gì ? Nguy hiểm lắm !
BẠCH        - Anh biết, nơi đây là hang hùm miệng sói, và em gái của anh ..
TRINH       - Em không sợ. Việc anh nên làm, không phải là lo cho em, mà phải tiếp sức cùng cha cứu nguy chàng tráng sĩ.
BẠCH        - Em cũng giống như cha, cũng bắt anh phải hy sinh người thân của mình cho đại cuộc sao ? Họ là dũng sĩ núi Lam thì mặc họ, biết họ có làm nên trò trống gì không ? Tại sao ta cứ phải hy sinh vì họ chứ ?
TRINH       - Bởi vì anh ơi hễ nước mất thì nhà tan, nếu cái chung không còn, thì cái ….
NẶNG TÌNH XƯA (CÂU 3-4 QUA CÂU 9)
                   … riêng làm sao còn tồn tại ?
Nếu ngôi nhà đang bị bão giông
Mà ta còn cân phân chuyện thành hay bại
Thì có thể nào chống đỡ kịp hay không ?
Dù hy sinh đến giọt máu sau cùng,
Cũng phải chung tay cho đại cuộc vuông tròn./.
BẠCH        - Vì đại cuộc, mà anh phải nhắm mắt làm ngơ nhìn em trong tay giặc sao ?
TRINH       - Anh ơi, giặc đã bắt em để làm tin. Nếu em còn trong tay chúng, chúng sẽ chủ quan mà lơi lỏng sự truy lùng. Cha sẽ có nhiều thêm cơ hội để cứu nguy chàng tráng sĩ. Nếu em thoát khỏi nơi đây, sẽ như đổ thêm dầu vào lửa, thì tất cả mọi người, tránh sao được tai ương ?
BẠCH        - Nhưng thân em như thỏ kề bên miệng sói, làm sao tính được an nguy. Lỡ như ….
TRINH       - Nữ nhi gặp buổi long đong, dù tuẫn tiết cũng coi là thích đáng. Một viên gạch đắp chung vào nền tảng, cho đài thiêng non nước vững bền thêm. Anh hãy nghe lời em, hãy trở về tìm cha, và giúp sức cùng cha lo việc lớn. Đi đi anh !
BẠCH        - Trinh ….
TRINH       - Anh cứ dùng dằng vì những chuyện cỏn con, sẽ không làm nên việc lớn. Đại sự bất thành, em thà chết tại nơi đây !
 Đ.ÍCH        - (hậu trường) Nàng Trinh, con tin của ta đâu rồi ….
TRINH       - Đặng Ích đến, anh Bạch ?
BẠCH        - Được, anh nghe lời em. Trinh, bảo trọng nghe em ! (ra)
Đ.ÍCH         - Người đẹp ! Xin lỗi vì ta phải đối xử khiếm nhã với nàng. Nhưng chỉ có cách này, thì lão Đồ mới nỗ lực giúp ta truy tìm tên tội phạm.
TRINH       - Tôi chỉ sợ ngài phí công vô ích. Bởi người mà ngài cất công tìm kiếm, nếu đã từng có mặt ở đây, thì giờ .. hẳn đã chim trời tung cánh.
Đ.ÍCH         - Không, ta biết chắc chắn hắn chưa thể vượt sông. Và ta cũng chắc chắn là … ta đang nắm trong tay một con tin vô cùng quan trọng. (nhìn thẳng mặt Trinh dò xét, Trinh lảng tránh)
TRINH       - Ngài quá chủ quan ! Nhưng tôi thật không hiểu Lê Liêm là ai ? Sao triều đình lại cất công truy tìm cho bằng được ?
Đ.ÍCH         - Lê Liêm là ai ư ? Một cành gai sắc rừng Lam, cùng họp đảng, kéo bè, tôn phù Lê Lợi làm đấng chí tôn, cùng Nguyễn Trãi trù mưu liệu kế. Phường giặc cỏ, chúng định dùng lực đôi càng châu chấu, cản bánh cổ xe dũng mãnh của Thiên triều. Hahaha
TRINH       - Vậy ra, cổ xe dũng mãnh của Thiên triều, cũng biết sợ đôi càng mảnh của loài châu chấu ?
Đ.ÍCH         - Không sợ ! Không sợ. Nhưng nhổ cỏ phải nhổ cho tận gốc, thì mới mong trừ họa lớn mai sau.
TRINH       - Nhưng ngài có chắc sẽ nhổ được tận gốc hay không ? Trên đất nước này, đâu chỉ có một tên tội phạm áo xanh ? Đâu chỉ có một Lê Lợi là anh hùng áo vải ?
ÍCH             - Phải, kể từ ngày quân Lam Sơn dấy binh làm loạn, ta chưa có một ngày yên ổn để hưởng vinh sang. Hết áo đỏ, áo vàng, rồi đến áo lam, chúng buộc ta phải truy đuổi khắp hang cùng ngõ hẻm. Nay ở Nga Sơn, mai sang Lạc Thủy, dẹp tan chổ này, chổ khác chúng lại mọc ra. Ta chán lắm rồi, ta mệt lắm rồi ! (uống rượu)
TRINH       - Kìa, ngài vừa mới khoe cổ xe thiên triều dũng mãnh, sao lại e dè mấy tên giặc cỏ Lam Sơn ? Mà ngài sợ cũng phải. Tôi nghe nói, khắp rừng núi Chí Linh, người ta nhặt được những chiếc là mang lời sấm truyền của thần linh, rằng: Lê Lợi vi quân, Nguyễn Trãi vi thần. Xem ra, nước Nam sắp tìm ra chân chúa. Ngài phải liệu cho mình, nếu tướng Minh bị đuổi ra khỏi biên thùy, thì số phận của ngài ….
ÍCH             - Câm ngay ! Dám thốt lời nhạo báng, ta chém bay đầu bây giờ !
TRINH       - Thì ngài cứ giết ta đi, giết đi ! Nếu không, ta cũng tự tìm cho mình cái chết ! (định giật lấy thanh gươm của Ích đeo bên mình, nhưng Ích né tránh được)
ÍCH             - Nàng kia, nàng không sợ chết à ?
TRINH       - Khi  đã rơi vào tay lũ sói lang ta đâu còn mong được thoát cảnh chim lồng cá chậu, mà cam tâm chết tại nơi ….
ĐẢO NGŨ CUNG (lớp 1, 8 câu)
                   ….đây, để phá cho tan, âm mưu thâm độc của quân thù
Cho cánh chim bằng bay cao, không còn e sợ lưới giăng
Để cho cha ta, không còn vì ta mà phải bận lòng
Và để anh ta không phải nhục hèn, bán rẻ linh hồn cho kẻ ác tâm.
Hỡi kẻ bán nước cầu vinh, hãy lắng nghe tiếng vọng quốc hờn
Như từng lớp sóng cồn, sẽ dậy lên thành bão táp
Bão sẽ xô rừng, rừng lay chuyển núi
Trên khắp một dãy non sông, quét sạch bè lũ xâm lăng
Ra khỏi cõi bờ nước Nam./. (Giết ta đi)
ÍCH             - Nếu không vì muốn giữ mi làm con tin, thì mười cái đầu của mi cũng rụng.
TRINH       - Giữ ta làm con tin ư ? Hahaha, ngài tưởng rằng có thể dùng ta để lung lạc cha ta sao ? Ngài lầm rồi, cha ta thà hy sinh đứa con gái yêu quí của mình, chứ không bao giờ hy sinh đại nghĩa.
ÍCH             - Đừng chọc tức ta. Được, ta không giết nàng, ta sẽ không giết nàng, mà ta có một cách dễ chịu hơn nhiều (tiến tới)
TRINH       - Ông định làm gì ?
ÍCH             - Ta sẽ cho nàng được hưởng lạc thú cùng ta... Hahaha, tới đây, xem nàng có còn nghênh ngang lớn giọng.
TRINH       - Ông lui ra, không được chạm đến người ta.
ÍCH             - Xem nàng có sợ ta không, hahaha …(xé toạc một mảnh áo)
BẠCH        - Dạ, xin ra mắt đại nhân.
Đ.ÍCH         - Hả, Trần Bạch, sao ngươi vào đây được ?
BẠCH        - Dạ, tôi cho mấy tên lính canh vài cút rượu, chúng cho phép tôi vào.  
ÍCH             - Khốn khiếp (vung gươm định chém)
BẠCH        - Khoan, đại nhân, tôi tới để dâng cho ngài một kế mọn, giúp ngài bắt Lê Liêm.
ÍCH             - Cách gì, nói lẹ ?
BẠCH        - Muốn bắt Lê Liêm, thì trước tiên, ngài phải thả em gái tôi ra, vì chỉ có nó, mới biết được nơi hắn ta ẩn nấp.
ÍCH             - Ngươi nói sao ? Thả nàng Trinh ?
BẠCH        - Và theo dõi. Em tôi vô tâm sẽ đưa đường dẫn lối, đưa ngài tới nơi ẩn nấp của Lê Liêm.
ÍCH             - Hay, hahaha. Nhưng mà …. lấy gì bảo đảm là ngươi sẽ không lừa ta lần nữa ?
BẠCH        - Dạ tôi cũng không bảo đảm. Dạ không, dạ không … đại nhân đừng nghi ngờ tôi tội nghiệp. Thật tình tôi đâu có lừa ngài. Lần trước, chỉ tại tên Lê Liêm nó quá tài giỏi, quá mưu trí nên mới thoát được bẫy rập, lưới giăng đó chứ.
ÍCH             - Ý ngươi nói là quân tướng triều đình ngu ngốc ?
BẠCH     - Dạ tôi đâu dám !
ÍCH        - Thôi đi, sàm ngôn như vậy cũng đủ rồi. Các ngươi tưởng đây là nơi để các ngươi đùa giỡn sao ? Ta sẽ giết , ta sẽ giết tất cả ! (Bạch lao vào đánh Ích, Ích đá té lăn, Lê Liêm xuất hiện đánh với Ích, Trần Bạch lợi dụng thời cơ mở trói cho Trinh)
ÍCH             - Mi là ai ? À, mi là Lê Liêm, mi chịu xuất đầu lộ diện rồi ư ? Hahaha, quân !
QUÂN        - Cấp báo, doanh trại phía tây đang bốc lửa, chuồng ngựa đã bị mở toang !
Đ.ÍCH         - Mặc kệ doanh trại, bủa vây bắt thằng giặc cỏ này cho ta !
Đ.ÍCH         - Khốn khiếp, Lê Liêm, mi phải chết ! (đánh nhau, Lê Liêm bị bủa vây, Bạch liều mình cản hậu và Lê Liêm đưa Trinh chạy thoát).

No comments:

Post a Comment