Tác giả: Nguyễn Văn Phúc
Chuyển thể: Võ Tử Uyên
Màn mở với những âm thanh náo nhiệt của cuộc sống.
Những con người (với mặt nạ nếu cần) hối hả đi như chạy trên đường phố. Người
đàn ông ngồi trong quán cafe với chiếc máy tính. Ông ta
lướt qua những thông tin ‘xô bồ” trên mạng, người ta tung lên một clip sex quay
lén một cô giáo, một bài báo nói về nỗi oan của một thanh niên trẻ trong một vụ
án giết người, nạn nhân là một bác sĩ, bị nghi ngờ gây nên cái chết của mẹ anh
ta, vì tắc trách. Đang xem, thì ông co điện thoại. Viện trưởng yêu
cầu ông làm giả hồ sơ bệnh để giúp một người bạn của ông ta thoát tội cố ý giết
người. Đổi lại, ông sẽ được cất nhắc lên vị trí cao hơn. Cúp điện thoại, người đàn ông lẩm bẩm: “loạn hết rồi. Không cách gì có
thể kìm hãm sự tuột dốc của đạo đức trong xã hội hôm nay – trừ phi... tận thế”.
Ông vừa đóng mạnh máy tính thì
một tiếng sấm nổ, mặt đất rung chuyển, tiếng người la hét. Và ai đó hét vào tai
ông: tận thế rồi !
No comments:
Post a Comment