4/27/13

LỜI NGUYỀN CỦA BIỂN - 2

-Nhạc-
Người ơi xin chớ hát chi lời yêu thương
Lòng em thêm nhói đau nỗi đau từ ly.
Em không quên lời nguyện ước, em không quên tiếng giao thề
Nhưng anh ơi đã xa rồi, xa rồi.
Xin anh quên hết đi, cho em không luyến lưu khi ra đi
- Mai em vui ước mơ anh đưa câu hát xưa theo em
Ha … Karu Karu xin muôn đời không quên lời
Ha … Karu xin muôn đời … còn nhớ thương...

-VỌNG CỔ-
Karu           1. Purian đừng hát nữa anh ơi cho vầng trăng đêm nay yên bình trong giấc ngủ. Cho biển cả đêm nay không trào dâng giông tố cho lòng cô gái Karu thôi thổn thức tiếng ân … tình. Đừng hát nữa anh ơi những lời ca tha thiết u buồn. Karu chỉ là cô gái mỏng manh yếu đuối, bị vây hãm giữa bốn bức tường lễ giáo gia phong. Con gái dân chài thuộc đẳng cấp Mukhuvan, không thể yêu thương người con trai Hồi giáo. Biển sẽ giận hờn con sóng sẽ tràn dâng, bão tố sẽ cuộn trào bởi tình yêu tội lỗi …
PHI VÂN ĐIỆP KHÚC
                   Hỡi áng mây lưng trời đừng trôi nhanh
                   Giúp ta che mờ vầng trăng sáng
                   Cho tiếng ca ngọt ngào đừng vang xa quyến rũ lòng Karu
                   Lời yêu thương nghe càng thêm xót xa ..
Purian         2- Karu ơi anh sẽ ngồi đây trên bãi biển đầy kỉ niệm, nhặt ánh trăng rơi dệt bài hát ân tình. Anh sẽ hát mãi vì em cho đến khi kiệt sức hơi tàn. Anh không sợ nữ thần nổi giận, chỉ sợ cuộc sống u buồn khi thiếu vắng Karu. Nhưng trời ơi bức tường đẳng cấp cách ngăn, em không dám vượt qua lời nguyền của biển. Anh xin hát mừng em ngàn lời hạnh phúc, và hát cho mình – một khúc tuyệt tình ca …
                                      QUA CẦU GIÓ BAY
                   Em đi xa cách quê làng thân yêu
                   Về miền biển trời xa thăm thẳm em ơi
                   Vầng trăng xẻ chia đôi rồi, mình anh đếm sao trên trời
                   Hỏi rằng em có hay, hỏi giờ em ở đâu …
Karu           - Trăng kia ai xẻ chi mà làm đôi
Để làm buồn lòng con gái biển anh ơi
Tình ta cách hai phương trời, thì bao nhớ thương chôn vùi
Đừng buồn thương nhé anh, để lòng em xót xa …
Purian         - Karu, vậy là lòng em đã quyết. Anh sẽ ngồi đây và hát mãi vì em cho đến lúc kiệt sức tàn hơi và … anh sẽ chết.
Karu           - Ở làng biển Tơri em sẽ nghe tiếng hát của anh, em cũng sẽ chết theo anh với cõi lòng tan nát. Rồi sẽ có hai linh hồn quanh quẩn trên bãi biển này dưới ánh trăng thanh.
-NHẠC-
Biển mênh mông mênh mông tung cánh chim hải âu
Biển xanh trong xanh trong soi ánh trăng vàng mơ
Biển xanh ơi ta đi tìm một cánh chim đã xa nơi muôn trùng
Trăng ơi trăng bao nhiêu ngày trăng sáng soi bước chân ta mỏi mòn
Hải âu ơi hỡi có thấy bóng Karu nơi đâu ?
Em đi theo chồng xa anh xa con trăng đã bao nhiêu mùa rồi
Mình anh lẻ bóng hát khúc ca xưa cho em
Trăng non trăng già em ơi nghe không em tiếng ca nghẹn ngào
Biển xanh mênh mông, con trăng xanh trong
Anh đi tìm em, tìm bóng em ..
NAM AI
Purian         - Biển xanh ơi người là thiêng liêng cao cả, sao ban chi lời nguyền ngăn cách lứa … đôi.
Để vầng trăng chia xẻ mỗi phương trời
Một nửa cho người ra đi, một nửa ở lại ngậm ngùi
Trăng không tròn nên cuộc đời héo hon
Tiếng ca buồn đứt đọan từng cơn, mây nước cũng tủi hờn
Bãi cát bồn chồn nhớ dấu chân quen.
Ta đi tìm trăng trên vạn nẻo xa gần
Trăng sợ ai mà cứ lẩn vào mây ? Để ta vàng võ thân gầy
Lạc lõng giữa đời đắng cay.
Trăng ơi trăng ta sức cùng lực kiệt, đành vùi thân lạnh lẽo nơi này
Có nhớ nhau xin hãy tìm về, cho linh hồn được tròn trăng./.
Karu           - Purian, sao chàng nằm bất tỉnh nơi đây ? Hình hài võ vàng xác than tiều tụy. Purian ơi đã bao ngày xa …
XẾ XẢNG
                   … cách, nào có ai hay
                   Chàng vì em mà đau khổ thế này.
                   Em đã đọa đày, giết chết đời anh.
                   (Tỉnh lại đi anh, Karu đang ở bên cạnh anh đây)
Purian         - Kìa, Karu ! Trăng đã tròn trăng
                   Thì trần gian không u tối nữa rồi
                   Nhưng khi mình gặp gỡ cũng là lúc vĩnh biệt nhau
                   Karu ơi em có nhớ lời thề
                   Anh vẫn đợi chờ, cho đến ngàn thu ..
- Karu, hãy nói đi em, em có nhớ anh không ? Em có còn yêu anh không ?
Karu           - Purian ơi … Kìa ngoài khơi đang nổi cơn giông tố, chồng em đang chống chọi cùng bão tố cuồng phong. Purian ơi em còn bổn phận cùng chồng, em phải cầu nguyện nữ thần Katalama phù hộ. Em phải đi đây…
Purian         - Karu ơi linh hồn anh lạc nẻo đến tìm em trong tận cùng tuyệt vọng. Bao nhớ bao thương tháng năm dài chất nặng mong gặp một lần thôi rồi muôn thu chia biệt đôi …
VỌNG CỔ
                   4. … đường. Đừng bỏ anh ! Karu ơi anh sắp về cõi vô thường. Lần cuối cùng cho anh được nắm bàn tay nhỏ, vuốt ve mái tóc huyền sáng rực dưới ánh trăng. Được hoài niệm về thời thơ ấu hồn nhiên, có hai đứa trẻ cùng tung tăng trên bãi cát. Thuở thiếu thời đâu có gì ngăn cách, và phút lâm chung xin đừng ai ngăn cách đôi mình.
Karu           - Trời ơi Karu biết phải làm gì đây trước cảnh tình ngang trái, Purian ơi chồng em đang gặp hiểm nguy. Nếu người đàn bà không giữ dạ chính chuyên, bão biển sẽ nổi lên nhấn chìm người đi biển. Nhưng em cũng không thể bỏ mặc Purian trong giờ tử biệt.
5. Trời ơi !Nữ thần ơi, song biển ơi hãy gào thét nữa đi, hãy dâng sóng lên đi rồi tất cả sẽ chôn vùi. Hãy trừng phạt Karu vì Karu đã không giữ được lời nguyền. Purian ơi anh là người Hồi giáo, sao yêu thương làm gì người con gái Mukhuvan ? Vì yêu Karu mà anh hại cả đời anh, vì Karu yêu anh mà nữ thần nổi giận. Trời ơi ai gây một trời tang thương bất hạnh, hay tại hai ta lạc hướng sai đường ?
Purian         - Không, Karu ơi tình yêu không có tội. Có tội chăng là bức tường lễ giáo gia phong. Karu, giây phút cuối cùng được ở bên nhau, anh muốn hát em nghe bài hát cũ …
Karu           - Anh hát đi, em nghe đây ..
NHẠC
Người ơi xin hãy đến đây cùng tôi
                   Trời đêm trăng sáng chiếu trên biển xanh chờ mong
                   Con trăng xanh ngày thơ ấu, anh bên em cùng vui đùa
                   Ta trao nhau tiếng giao thề muôn đời …
                   Em như trăng sáng kia, đi xa bao tháng năm quên anh
                   Anh trông theo bước ai, nghe tim đau nhói đau em ơi …
Karu           - Purian, sao anh không hát tiếp nữa đi, bài hát vẫn còn một đọan kết mà …Purian …
                   6. Khúc ca còn chưa trọn, anh đã vội ra đi chon sầu khổ muôn đời.
                   Giông bão nổi lên rồi và Karu sẽ chết
                   Nước biển cuốn trôi hận hờn vào sâu thẳm đại dương
                   Và ngàn năm sau biển còn thì thầm tha thiết
                   Câu chuyện ân tình người con gái Karu ./.

No comments:

Post a Comment