-Nhạc-
Ánh trăng sáng mênh mông trên bầu trời
Trăng nói dùm anh lời yêu em tha thiết
Biển bao la đang thì thầm gọi mời
Múa đi em cho đêm thêm huyền ảo
Hãy đến bên anh, đến bên anh em ơi …
Đừng hỏi anh yêu em bao nhiêu
Đừng hỏi ta yêu nhau bao lâu
Ánh trăng nói dùm anh lời nồng nàn
Biển xanh hát cùng anh lời ngàn trùng
Karu, Karu anh vì em hát khúc ca yêu thương
Anh vì em sầu thương đến thâu đêm
Ngọn gió nào thổi vào tim anh lạnh buốt
Giọt sương nào rơi trên vai anh rét mướt
Hãy đến bên anh em ơi, hãy nói yêu anh em ơi
Đêm lạnh lùng, đêm mịt mùng
Em là ánh trăng sáng trong tim anh,
Em là khúc ca ấm trên môi anh.
Lời yêu thương, lời nồng nàn, lời yêu thương, lời muộn
màng …
Purian -
Karu, em múa đẹp quá ! Điệu múa của em làm ngơ ngẩn cả ánh trăng.
Karu -
Cậu Purian, cậu là người Hồi giáo mà cũng biết nhìn điệu múa của dân chài sao ?
Purian -
Anh thích lắm. Nhưng bài hát ấy nói gì, sao anh nghe vừa thiết tha, vừa buồn bã
?
Karu -
Đó là điệu hát dân gian kể về cuộc sống của người dân làng biển. Mong ước một
mùa cá tôm chất nặng khoang ….
XANG XỪ LÍU
…
thuyền, người dân chài được hạnh phúc bình yên
Bếp
lửa hồng luôn ngời sáng lung linh
Và
mảnh lưới không nằm phơi nắng trên bờ.
Người
ra khơi mong trời yên biển lặng
Người
vợ chờ mong ngày đêm cầu nguyện
Mong
nữ thần biển cả bao dung,
Đừng
hờn ghen dấy động ba đào.
Purian -
Khúc hát còn thì thầm, bao nhiêu lời yêu thương chan chứa
Của
trai gái trong làng, đổi trao nhau bao lời hẹn ước
Khúc
hát dân gian, bình thường mà quyến rũ
Anh
mong có ngày được hát cùng em
Trên
bãi biển này … dưới ánh trăng xanh ./.
Karu -
Không, cậu Purian ơi, cậu là người Hồi giáo, còn Karu là con gái dân chài, hai
đẳng cấp khác nhau, không thể hát chung bài hát.
Purian -
Nhưng trong tình yêu, làm sao có đẳng cấp hở em ?
Karu -
Cậu Purian, cậu nói gì vậy ? Cậu yêu …
Purian -
Phải, anh đã yêu một người con gái ngây …
Vọng kim lang
…
thơ, có đôi mắt đen hạt huyền
Mái
tóc như nhung mềm càng nhìn càng thêm đắm say
Ánh
trăng cũng như ghen hờn, cánh tay mềm múa theo lời ca
Karu -
Khung trời yên bình một thời thơ ấu
Chúng
ta vui đùa cùng con sóng lao xao
Tháng
năm vẫn chưa phai mờ bờ cát vàng dấu chân còn đây
Em
luôn ước mong sau này, đừng bao giờ chúng ta lìa nhau
Purian -
Vầng trăng minh chứng đôi tim ước giao một lời trăm năm
Ngàn
thu biển trời còn xanh, như mắt em …đêm nay nhìn anh..
- Karu ơi một lời hẹn ước lứa đôi xin chớ đổi dời trọn
đời anh ghi nhớ. Trăng nước đêm nay chứng minh tình hai đứa xin được mãi mãi
yêu em đừng ai chia rẽ duyên …
-VỌNG CỔ-
4… mình. Dù
đẳng cấp khác nhau nhưng đôi tim đã hòa chung nhịp đập ân tình.
Karu -
Purian ơi thời thơ ấu đẹp tươi em không bao giờ quên được, cũng mong trọn đời
mình gắn bó bên nhau. Nhưng em sợ bức tường đẳng cấp cách ngăn, không ai chấp
nhận một tình yêu tội lỗi.
Purian -
Không Karu ơi tình yêu không có tội, anh sẽ mãi yêu em dù vật đổi sao dời.
Karu -
Purian ơi trái tim Karu cũng đang thổn thức tiếng ân tình, Karu muốn nói: Karu
không thể dối lòng mình là … Karu cũng … yêu anh.
Purian -
Karu, đêm nay có biển có trời, có vầng trăng chứng cho tình hai đứa. Karu, em
hãy múa đi, để anh được hát cùng em bản tình ca dân chài muôn thuở
-NHẠC-
Người ơi xin hãy đến đây cùng
tôi
Trời đêm trăng sáng chiếu
trên biển xanh chờ mong
Con trăng xanh ngày thơ ấu,
anh bên em cùng vui đùa
Sao nay em nỡ quên rồi …
Mai em vui ước mơ, mai em
theo bước ai đi xa..
Anh trông theo bóng ai, nghe
tim đau nhói đau em ơi
Ha … Karu Karu em đi rồi, em
đi rồi
Ha … Karu Karu, em đi rồi,
còn nhớ chi …
(Trong bài ca, diễn viên chuyển, Purian
ra, và Karu diễn động tác tìm kiếm, đoạn đầu từ nãy giờ trở thành phục hiện, và
bây giờ là hiện tại)
Karu -
Tiếng hát ? Tiếng hát từ đâu vọng tới ? Cho tim ta thêm tan nát nghẹn ngào …
Chamka -
Chị Karu, chị làm sao vậy ? Đêm khuya rồi sao chị chưa an giấc ?
Karu -
Chamka, em có nghe gì không ? Tiếng hát, tiếng hát mê hồn của ánh trăng, chị
nghe lòng mình nôn nao quá !
Chamka -
Đó là tiếng hát của cậu chủ Purian, không hiểu sao mấy đêm rồi, cậu cứ ngồi
trên bãi biển hát vang bài ca đó.
Karu - Purian ! Purian !
Palani -
Karu, ngày mai là ngày em theo chồng về làng biển mới, vậy mà bây giờ còn gọi
mãi Purian. Karu, em hãy nói đi, nếu em không yêu tôi, tôi sẽ một mình trở về
làng cũ, tôi trả em về với trăng nước của riêng em !
Karu -
Palani, đừng anh. Em van anh đừng để em trở thành một đứa con bất hiếu. Em đã
bằng lòng lấy anh, em sẽ là một người vợ ngoan hiền.
Palani - Karu …
ĐOẢN KHÚC LAM GIANG
- Anh là người ngư dân, bao tháng năm miệt mài trên
biển xanh
Đời trai giữa bao nguy nàn, khi biển động dâng tràn
giông tố
Cần người vợ hiền yêu thương, luôn chính chuyên nguyện
cầu cho anh
Trùng dương hiểm nguy ngàn cân, số mệnh này đã trao về
em
Karu - Trời định rồi cho em, duyên số nơi
anh, xin hứa một lời:
Trọn đời thủy chung, kiên
quyết không phai, dù có khổ đau
Câu ước thề em giữ gìn không
đổi dời dù non có mòn
Kí ức xa xưa sẽ xóa nhòa
Tình yêu câm nín chôn sâu nỗi sầu riêng mang,
Tiếng ca kỉ niệm xin đừng vấn vương ….
Để lòng ta … vơi bớt đau buồn.
Palani -
Thôi được, anh tạm tin em. Em nên nhớ từ bây giờ em đã là vợ của anh, người con
biển không có quyền vượt qua lời nguyền của biển. Em ngủ đi, sáng mai ta sẽ lên
đường.
Karu -
Người con biển không được phép vượt qua lời nguyền của biển. Bức tường đẳng cấp
muôn đời Karu không thể bước qua. Phong tục lễ giáo bao đời không cho phép Karu
có một tình yêu tự do như ý muốn. Purian, anh lại hát nữa rồi …Sao anh không
hiểu lòng Karu, sao anh cứ hát mãi bài ca kỉ niệm ? Karu đau lòng lắm. Purian !
No comments:
Post a Comment