CẢNH CUỐI: Trở lại nghĩa trang với 4 nhân vật của câu
chuyện.
TUẤN - Hạnh ơi, giờ đây thì anh đã…
XẾ XẢNG
… hiểu tại vì sao
Em
lại ra đi khi tuổi mộng vừa tròn
Khi
anh cho rằng mình chẳng tội tình chi
HẰNG Tội của em là đã vô tâm
Em
tự hủy hoại đời mình
Em
đang còn tuổi trẻ
Mà
đã sống đời không đáng sống anh ơi
Đã
vô trách nhiệm với chính cuộc đời mình
TUẤN Tiếng
em nói hay lời phán xét của lương tâm mà anh nghe như ngàn mũi kim đâm vào tim
đau nhói. Trước mộ phần em anh gục đầu thẹn tủi, có tội hay không chỉ mình ta
biết cho…
VỌNG CỔ
1/… mình. Ôi đáng sợ thay những tội danh
không có dạng có hình. Không có pháp
luật nào đem ta ra xử, ta cũng không dễ dàng thấy rõ tội mình gây. Anh luôn tự
hào mình học giỏi làm hay, năng động nhiệt tình đủ đầy bản lĩnh. Trong việc làm
càng đạt được thành công, anh càng tự cho phép mình vui chơi thụ hưởng.
ĐOẢN KHÚC LAM GIANG
Và
cuộc đời trôi đi bao tháng năm như dòng nước trôi
Còn
anh chẳng mảy may bận lòng
Yên
vui hưởng thụ bao điều sung sướng
Mà
chưa hề quan tâm đến nỗi đau bao người xung quanh …
2/ Nếu em bảo rằng em không còn đáng sống, vì đã tự
tay hủy hoại cuộc đời mình. Thì anh
đây càng đáng chết bao lần. Bàn tay
anh đã giết chết cuộc đời bao cô gái, mà chưa một lần chạnh chút ưu tư. Anh yên
lòng vì cho đó là cuộc bán mua, anh có tiền nên có quyền thụ hưởng. Anh không
để ý có những người con gái, cũng bé bỏng dại khờ như em gái của anh….
(dặm)
Rồi điều gì đến đã đến. Trời đã trừng phạt anh và anh phải trả giá cho tội lỗi
của mình. Để sáng nào bừng mắt dậy sau một đêm say, anh kinh hoàng khi biết
chính em gái mình cũng đã trở thành nạn nhân của những trò ma quỷ. Hằng ơi, anh
xin lỗi em. Trăm ngàn lần anh xin em tha thứ. Hãy tha thứ cho một thằng anh
không đáng là anh.
HẰNG Không !
Em lấy quyền gì mà tha thứ cho anh. Bởi chính bản thân em cũng chưa làm tròn
vai trò người chị. Cả anh và em đều quên rằng mình còn có một đứa em. Nó cũng
đang lạc lõng cô đơn, cũng sắp bước theo con đường anh chị nó. Anh hãy thay thế
em làm cho tròn trách nhiệm mà từ trước tới giờ mình đã lãng quên. (Đến bên Bảo) Bảo, em có ghét, có
giận chị Ba không?
BẢO Không !
Hồi trước có, còn bây giờ thì hết rồi. Bảo thương chị Ba lắm !
HẰNG Bảo
đã biết giận, biết ghét chị Ba thì Bảo đừng bao giờ giống như chị Ba nghe. Hãy
cố gắng học hành để trở thành người có ích. Từ nay có lẽ em sẽ không phải cô
đơn như chú mèo con nữa đâu.
(Hằng đứng lên, bước trở về chỗ cũ. Cô
quay lại, hướng về Nhân, ánh mắt nửa buồn, nửa như hờn trách)
ĐOẢN KHÚC LAM GIANG (tiếp theo)
Giờ
này đành chia tay bao nỗi ưu tư xin trả cho đời
Người
về đi, quên hết đi thôi
Đừng
hỏi vì đâu. Câu trả lời vô nghĩa rồi tôi đã về nơi cuối trời…
NHÂN 5/
Hằng ơi, hãy tha thứ cho một kẻ hèn nhát như tôi. Tôi đã không dám nghiêng vai
làm chỗ dựa cho em qua đèo dốc cuộc đời.
Tôi chỉ biết dạy em những bài học bằng
lời. Tôi tự cho mình biết sống nghĩa nhân, đạo đức, tôi tự hào rằng mình
trong sạch, thanh cao. Tôi đã nhìn em như nhìn cuộc sống xung quanh, bằng đôi
mắt lạnh lùng, cao ngạo. Tôi không biết rằng cho em ngàn lời giáo huấn không
bằng một lần đưa tay ra cho em nắm lấy tay mình.
HẠNH Anh
Hai, sao anh lại tự trách mình ? Tình yêu làm sao có thể gượng ép được hả anh
Hai?
NHÂN Đúng,
tình yêu thì không thể nào gượng ép. Nhưng còn tình người? Chúng ta đã sống quá
vô tình với nhau. Nếu hôm đó, anh không bỏ đi để Hằng ở lại một mình, có lẽ
điều đáng tiếc đã không xảy ra.
HẰNG 6/
Lòng tốt của anh đã đưa được Bảo ra khỏi con đường lầm lạc, nhưng lại không đủ
giúp Hằng tìm lại cuộc sống tốt đẹp hơn. Phải chăng ngoài sự tự cao trong lòng
anh còn có chút mặc cảm bởi hai chữ sang hèn ? Hạnh ơi bạn không cần phải binh
vực cho anh mình, Hằng không trách ai đâu. Nhưng bây giờ chắc Hạnh đã hiểu tại
vì sao, gục ngã giữa bão giông lại là cánh chim đã sương gió dạn dày.
Bởi
dù đã quen dạn dày sương gió
Không
tổ ấm gia đình cánh chim vẫn chông chênh
Hạnh
đã vượt qua khúc quanh đời nghiệt ngã
Là
nhờ ở tình anh em sâu nặng muôn trùng./.
TUẤN Bây
giờ thì tôi đã rõ ngọn ngành mọi chuyện. Thật thẹn nhục cho tôi. Hằng ơi, Hạnh
ơi hãy cho anh một lời tha thứ.
HẠNH Hằng
ơi, phải chăng trong câu chuyện này, tất cả chúng ta đều có tội như….
VĂN THIÊN TƯƠNG
…
nhau. Dù vô tình hay trực tiếp gây nên
Cũng
đều phải trả giá bằng sự phán xét của lương tâm
Niềm
hối hận ăn năn, sẽ theo ta suốt cả cuộc đời
HẰNG Đời
đã dở dang xin đừng làm cho thêm dang dở
Em
mong mọi người ở lại
Hạnh
phúc bên nhau trong tình yêu, ân nghĩa vuông tròn
Em
về nơi xa ấy, lòng đã hết băn khoăn.
TUẤN Em
yên lòng cất bước đi xa
Anh
sẽ thay em với gánh nặng đường trần
Một
mối tơ duyên, một bề chữ hiếu
Thêm
một vai trách nhiệm
Anh
sẽ đeo mang cho tròn bổn phận mình
NHÂN Cuộc
sống vẫn trôi đi không bình lặng một dòng
Ta
còn cần khơi trong gạn đục
Ta
còn cần những tình cảm thiêng liêng./.
(Nhạc nổi lên diễn tả cuộc chia tay, không
còn buồn thảm mà như có những sắc thái vui tươi hơn. Màn từ từ đóng trong khi
bài hát cất lên.)
-
Xin một lần khóc
với em tôi
Em
tôi đã chết giữa tuổi xuân thời
-
Xin một lần khóc
với trái tim tôi
Để
lời dối gian không trở thành tội lỗi
-
Em tôi ơi
Xin
từ nay bỏ hết cuộc chơi
Xin
về đây dưới mái nhà vui
Ta
bên nhau tìm lại thời thơ ấu
-
Em tôi ơi
Xin
cùng nhau giữ lấy tình yêu
Xin
cười trong tiếng khóc hồn nhiên
Anh
em ta là đôi chim nương cánh nhau qua giông bão cuộc đời./.
HẾT
No comments:
Post a Comment